Truyện Hương Mật Tựa Khói Sương kể về Cẩm Mịch là một trái bồ đào, từ nhỏ sinh ra đã vô tâm vô phế bởi mẫu thân cho nàng uống một viên đan gọi là Vẫn Đan, diệt tình tuyệt ái. Bà không muốn con gái phải đau khổ vì tình yêu giống như mình. Thế nhưng, sự quan tâm ấy của bà là phúc hay họa? Khi mà nàng đã gặp được người khiến trái tim rung động, nhưng nàng lại không hề nhận ra? Chàng là Húc Phượng, một con Phượng Hoàng mạnh mẽ, kiêu ngạo nhưng cũng vô cùng ôn nhu, dịu dàng. Chàng làm tất cả vì nàng, trao trọn cho nàng trái tim cùng tình yêu chân thành nhất, hứa rằng cả đời này sẽ chỉ cưới một mình nàng. Đáp lại chàng, nàng không thể làm gì ngoài việc lặp lại những lời thoại trong cuốn truyện dày cộp, học cách đỏ mặt thẹn thùng của nữ nhi. Nàng tặng tóc cho chàng trước đêm nàng thành hôn với Dạ Thần, như gởi biết bao tâm tình vào nơi đó. Chàng vui sướng biết bao, chàng cất giữ sợi tóc sợi tình đó vào lồng ngực, nơi quan trọng nhất, nơi chứa đựng nội đan tinh nguyên. Nhưng ngờ đâu đó lại là mưu kế đã được tính sẵn của nàng để nàng trả mối thù giết cha. Nàng không chút lưu tình đâm vào giữa ngực chàng, máu chàng tuôn ra như muốn rút cạn nguồn sống. Chàng chỉ muốn biết một điều : “Nàng có từng yêu ta?” – “Chưa bao giờ”. Một câu trả lời ấy đối với chàng có biết bao tàn nhẫn, những tưởng đã trọn vẹn có nhau trong tim, nào ngờ chỉ một mình chàng tự mình đa tình. Húc Phượng mang lỗ hổng trong trái tim ấy mà chết đi, còn nàng chứng kiến cảnh chàng từng chút tiêu tan thành mây khói.
Là tựa truyện xuyên không hoàn với nhiều tình tiết gây cấn và lôi cuốn. Lúc bấy giờ nàng vẫn không thể hiểu, yêu…đến tột cùng là cái gì?. Giây phút tự tay kết liễu sinh mệnh chàng, nàng nôn ra viên Vẫn Đan tồn tại trong thân thể suốt hàng trăm hàng ngàn năm. Cũng từ ấy, những cảm xúc yêu thương tràn về, nàng đã biết được thế nào là yêu, thế nào là mong là nhớ, thế nhưng chàng không còn ở đây nữa.. Biết được sự thật về cái chết của cha, hóa ra mình đã hiểu lầm chàng mà tự tay giết chàng, nàng nhận ra mình đã quá sai đến không thể hối cải được nữa. Nàng tìm mọi cách để cứu chàng từ cõi chết trở về.. Thế nhưng cả hai đều không còn như xưa. Nàng đã không còn là một Cẩm Mịch vô tâm vô phế, học cách đỏ mặt thẹn thùng để lừa chàng. Giờ đây mỗi cảm xúc hỉ nộ ái ố trong nàng rõ ràng hơn bao giờ hết, rõ như muốn bù đắp hết thảy những năm tháng ngây khô không biết yêu là gì.
Nàng mỗi ngày đều mong ngóng được trông thấy chàng, rồi âm thầm đau khổ khi chàng thân mật cùng người con gái khác. Chàng cũng không còn là con Phượng Hoàng dịu dàng trong tim chỉ có bóng hình một người duy nhất, mà là đấng Tôn Thượng cao cao tại thượng của cõi U Minh. Giây phút trùng phùng sinh tử, gặp lại nhau, nàng giải thích tất cả, muốn nói câu “Ta yêu chàng” dù chàng có tin hay không. Thế nhưng chàng vẫn một mặt lạnh lùng tàn nhẫn, gọi nàng bằng xưng hô “Thủy Thần” xa cách chứ không phải cái tên “Cẩm Mịch” quen thuộc như xưa. Đến cuối cùng, số trời đã định, dù vô tình nhận lấy một chưởng Hồng Liên Nghiệt Hỏa của chàng, nàng vẫn vui vẻ mà mỉm cười. Nàng còn nghe thấy âm thanh ai đó gọi tên nàng “Cẩm Mịch…Cẩm Mịch”. Người đó là ai? Nếu là chàng thật thì tốt quá! Nàng ra đi thật nhẹ nhàng, như một cách để trả hết những gì đã nợ chàng trong kiếp này. Nàng hóa thành một linh hồn ẩn nơi đáy mắt chàng, ngày ngày ở bên chàng không rời xa.
Trong Truyện Hương Mật Tựa Khói Sương thực ra hai người đều rất yêu thương nhau, nhưng cớ sao luôn làm nhau đau khổ? Chàng không nỡ, không nỡ làm tổn thương nàng dù nàng tự tay giết mình, chàng vẫn âm thầm mong chờ nàng đến, muốn được nghe tiếng yêu của nàng. Còn nàng dù đã quên hết tất cả, nhưng tình yêu với chàng chưa khi nào mất đi : “Nghe hắn độc thoại ta không biết mình cảm nhận ra sao nữa, chỉ cảm thấy hận không thể lập tức biến thành một quả bồ đào để làm cho hắn vui lên.”. Húc Phượng khóc, giọt nước mắt của Phượng Hoàng rơi xuống, cuốn theo linh hồn nhỏ bé ấy tràn khỏi bờ mi, mở ra một kết thúc mới. Hàng ngàn năm sau, dưới trần gian khung cảnh tươi vui yên bình, chàng đi giữa ngàn hoa từng bước tiến đến bên nàng. Rèm kiệu vén lên, chàng cười cất tiếng: “Cẩm Mịch, ta đến rồi.”, nàng cũng mỉm cười, nắm lấy tay chàng bước xuống kiệu hoa. Kết thúc viên mãn.
Mời đọc giả đọc Full truyện tại: https://hayfull.com/truyen-huong-mat-tua-khoi-suong/
Review by Dạ Vũ